Thứ Tư, 18 tháng 11, 2009

TRỞ LẠI PHAN THIẾT


TRỞ LẠI PHAN THIẾT

Ta đi qua đêm hay đêm đi qua ta!?
Phan Thiết đỏ đèn như chưa từng dám ngủ
Gió thao thức bằng nỗi niềm của gió
Ta có nỗi niềm không phải của riêng ta…

Những tháng ngày đã qua

Em yêu ơi!
Đừng nhắc lại, đừng làm ta phải khóc
Ngây thơ quá làm sao em biết được
Trái thanh long kia chín đỏ tự khi nào?

Những đêm dài lặng ngắm một vì sao
Ngày nhật thực một mình ta Mũi Né

Em đã đến từ phía đồi, phía bể
Phía không cùng, nông cạn ngàn xưa...


Xin được một lần chia sẻ với nhà thơ
Hàn Mạc Tử ơi! Phan Thiết là như thế
Làm sao trách một bên là cửa bể
Một bên là dĩ vãng êm đềm.

Thành phố này chỉ có cát và em
Cát đỏ đến không còn là cát nữa
Em đẹp đến chẳng bao giờ hết nợ
Ta đi qua em hay em đi qua ta!?

_____
Hàn Mạc Tử có câu thơ rất “điên”:
Hỡi Phan Thiết! Phan Thiết!
Mi là nơi ta chôn hận nghìn thu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét