Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2011

THƠ TIỄN BẠN

Tặng Lê Quang Sinh ra Hà Nội làm giám đốc.

Gió cứ thổi như ngày ta có bạn
Tiếng cốc chạm nhau, mỗi đứa một khung trời
Nhìn lưng bạn khuất sâu vào khói trắng
Chuyến bay nào cũng đưa tiễn, chia phôi.


Giờ thì thiếu một chân trong ngõ vắng
Cập kễnh một mình, chiếc ghế long đanh
Giờ thì thừa cả một ngày im lặng
Ngập ngừng bóng nắng lá chiều xanh. 


Tiễn người ta tiễn qua mây xanh
Ta biết người đi chẳng một mình
Có thêm người nữa… và người nữa
Ngoái cổ trông vời phía mông mênh.


Ta có thể tiễn ai đi cũng được
Chỉ xin đừng tiễn biệt nỗi xa nhau.
Chùm hoa giấy rót rượu vào nỡ khát
Đáy chén trong veo, trăng in đẫm một màu(*)

________________
(*)- Thơ Lý Bạch (Tương tiến tửu)

Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2011

CHIÊM BAO

Chiêm bao cơm nắm, muối vừng
Bao nhiêu trầm tích để gừng đừng cay?
Chim trời thả bóng vào mây
Ngẩn ngơ thả nhớ vào ngày xa em.

Áo lành sợi chỉ buông rèm
Người đi phương ấy mà đem hương về
Trốn vào sau giậu tái tê
Tơ hồng giăng suốt bốn bề lặng im.

Chiều đi bóng đổ im lìm
Hằn trong cõi một trái tim bộn bề.
Ước mình còn được u mê
Tâm tâm niệm niệm mà về cõi dương.
Tàn đêm chạnh phải khói sương
Còn nguyên một chuyến hoang đường với nhau.

(Lời bình của Trần Huyền Nhung)

Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2011

ĐƯỜNG HOA


Đường hoa trải mỗi người đi mỗi lối
Có lấn có chen thì cũng chỉ một chiều
Như thanh thả, mà dường như rất vội
Hoa lễ tang và hoa tặng của tình yêu!

Ta bỗng gặp một người như đã gặp
Sâu thẳm trong mơ và thấp thoáng trong đời
Cành hoa ấy và vui buồn đầy ắp
Hoa với người chập choạng bóng ma trơi!

Hương đã khác và giờ đây xa lạ lắm
Con bướm đen đêm đã đậu xuống hoa nhài.
Như thách thức một người ta say đắm
Không thể yên lòng nhìn nhan sắc đang phai.

22-2-2010