Thứ Tư, 18 tháng 11, 2009

THƠ TÌNH TẶNG VỢ


Tơ hồng một sợi này đây
Mình ơi, anh buộc cổ tay cho mình
Neo đời nhau một chữ tình
Duyên thì anh giữ, nợ mình em mang.
Vận vào cái nghiệp đa đoan
Bao nhiêu sấp ngửa, đá vàng bấy nhiêu.
Đắm say nào kể ít nhiều
Những khuya khao khát, những chiều đam mê.
Số trời "Thân ngự cung Thê"(*)
Ngả nghiêng, xô lệch trăm bề... lại yên!
Phong trần đậu bến thuyền quyên
Phong lưu thì lắm, bạc tiền thì không...

Em cho anh cả tấc lòng
Anh đem trao lại cái không có gì
Đường chiều nặng gánh tình si
Hay bàn tay nắm một vì sao xa…

Nỗi buồn như gió thoảng qua
Mình ơi, anh gọi mình là… vợ anh!
____________
(*)-Tử vi: "Thân cư cung thê" : người có số nhờ vợ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét