Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

BÀI THƠ BÓNG TỐI



Thế kỷ ánh sáng đi qua
Em trở thành người đàn bà Vignon


Sấm chớp
Mây mưa
Sau tia sét, bóng đêm sẽ đêm hơn
Em một mình âm bản.


Mất mát chia đều cho cả hai nơi
Hối hận phân ranh hai phía
Con đom đóm bay ngoằn ngoèo nghĩa địa
Nếu nó biết mình là vô nghĩa
Biết mình lạnh lẽo lân tinh!


Lớn nhất trong đời anh
Sai lầm
Có tên là ÁNH SÁNG!

17-12-2009

MÒN ĐÊM


Mòn đêm anh đợi em về
Em đừng đi đâu xa nữa nhé
Tuyết hay gió làm xót lòng anh quá
Góc bản đồ phấp phỏng tấm khăn em.

Góc bản đồ thì vẫn lặng im
Tin nhắn ngoài tầm phủ sóng
Chốc lát giật mình, mơ hồ tiếng động
Nghe bước chân theo gió bay về.

Vẫn một buổi chiều hoa đỏ dường kia
Mộc miên mùa này rải bông trắng xoá
Mà nỗi nhớ ngả bên nào cũng nhớ
Cả mùi hương cũng tha thẩn ra vào.

Có bao giờ xa đến thế này đâu
Có bao giờ anh không buồn và không nhớ
Anh sẽ đón em bằng những gì dang dở
Bàn tay vẫy hôm đi
Bàn tay nắm hôm về.

Một buổi chiều hoa gạo nở say mê.

Hà Nội , Đêm 2-12.