Thứ Năm, 13 tháng 1, 2011

ĐỐI THOẠI CƠN MƯA CHIỀU

Bỗng mất lòng tin với những cơn mưa
Xa xót kéo mây đen khuất lấp tầm tưởng nhớ
Ta âm ỉ nỗi buồn một thuở
Trước cơn mưa đang vội vã sang mùa.

Ngày xưa, cái quá khứ mù mờ
Thuở cay đắng và đắng cay trước mắt
Khóc cũng dở mà cười thì không thật
Những cơn mưa bất tận xóa tan ngày.

Cơn mưa nào không làm ta say
Cơn mưa nào không làm ta gục ngã
Người bạn gái cuối cùng đã thành xa lạ
Tin nhắn trong mưa ướt đẫm giày vò.

Quay vào đâu bây giờ?
Nấp vào đâu bây giờ?
Mưa quất triền miên vào cái phần dột nát
Trú vào đâu bây giờ?
Những hạt mưa lạnh lùng ràn rạt
Trôi veo veo hết mọi những nghi ngờ.
Chia tay cái nắng vừa ngột ngạt
Hoang sơ!

Có thể nào ngồi đếm những giọt mưa
Người đàn ông trong ta đã đến giờ lẩn thẩn
Hiệp cuối cùng đã rít còi tan trận
Tỷ số chênh về phía những ma trơi!

Không giữ được em rồi
Cái bất lực của loài cát bụi
Có cũng như không, thật thà như giả dối
Rất lơ ngơ, bay đậu cũng vô chừng!

Mưa cuối mùa, lòng thật khó dửng dưng
Ta vẫn biết một mai rồi sẽ tạnh
Mùa lại mùa, chòng chành, nóng lạnh
Mặt đất rồi sẽ vắng những lo âu.

Sau cơn mưa chiều, ta biết phải về đâu?
Múc nước, nước trôi
Cắm sào, sào đã bẻ
Không giữ được em
Thôi đành như thế
Ta hỏi cơn mưa chỉ thấy những mịt mù!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét