Thứ Bảy, 25 tháng 12, 2010

THƠ TRONG CƠN SỐT


Bình thường ta không thấy
Nhưng ở đây rất nhiều vệt loằng ngoằng
Màu cỏ tía nhòa với màu vàng chết
Hồn người nhởn nhơ, đom đóm tung tăng.

Ta tiễn em qua vạch đỏ
Rồi quay lại không còn gì nữa
Chân bể tươi hồng một tấm gương soi

Sốt!
Cơn mê man cơ hồ không tỉnh nổi
Thân nhiệt nóng ran, đá lạnh bên sườn
Nhắm mắt lại gặp cánh đồng sợ hãi
Lạnh lẽo bò cô đơn...

Miên man, miên man, miên man ...
Rẽ đâu đó gặp dị hình bóng ma
Mò mẫm trong ký ức
Ta đi tìm tình yêu
lại gặp đàn bà.

Đừng nắm tay ta, cứ để ta như thế
Đừng gọi tên ta, tên ta là gì
Sau mười giờ, hoặc nhiều hơn nữa nhỉ
Chìm đi, chìm đi, chìm đi...
Chìm...
đi!

Đêm 9-12

Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010

CHIÊM BAO

Chiêm bao cơm nắm, muối vừng
Bao nhiêu trầm tích để gừng đừng cay?

Chim trời thả bóng vào mây
Ngẩn ngơ thả nhớ vào ngày xa em.

Áo lành sợi chỉ buông rèm
Người đi phương ấy mà đem hương về

Trốn vào sau giậu tái tê
Tơ hồng giăng suốt bốn bề lặng im.

Chiều đi bóng đổ im lìm
Hằn trong cõi một trái tim bộn bề.

Ước mình còn được u mê
Tâm tâm niệm niệm mà về cõi dương.

Tàn đêm chạnh phải khói sương
Còn nguyên một chuyến hoang đường với nhau.
8-12-1010

GỌI YẾN


 Lời một người gọi chim yến về làm tổ (yến sào)

Em đã rút ruột mình để giữ gìn hạnh phúc
Mà có hay đâu hạnh phúc cũng theo mùa
Làm sao biết mùa xuân ít ỏi
Suốt phần đời còn lại trong mưa. 

Thôi em lên ngàn, thôi em xuống bể
Núi đá trăm nghiền nát mối tình đầu
Cả biển cả cũng trở thành hữu hạn
Bài hát một thời lờ lững mãi đâu đâu…

Anh đang sống với mặt trời mà mơ về mặt đất
Thiên đường vu vơ không thể níu chân người
Anh đem đời mình làm ngôi nhà chân thật
Đợi em về làm tổ với chơi vơi.


Giờ anh có em và giờ anh có cả
Có lá xanh và hoa tím nghẹn ngào
Anh áp ngực vào giữa hai mùa gió
Để lòng mình xoáy tít với trăng sao

Gìn giữ tình yêu như chim trời ấp trứng
Quên uống, quên ăn, quên sáng, quên chiều…
Ơi chim yến nhỏ nhoi và kiêu hãnh!
Hãy trở về quanh tiếng gọi thân yêu!